hoảng
tôi chui vào trong chăn, chạm vào chân chị ấy
tôi: "chân chị lạnh quá kìa! Máy lạnh mở quá lạnh à? Em điều chỉnh chút nhé!"
chị ấy nhẹ nhẹ nép vào lưng tôi: "như thế này thì ko còn lạnh nữa!"
Tôi ngượng ngùng khắp người...
Quay sang nhìn chị
và hôn...
có ý để chị nhấc đầu lên, tôi đệm cánh tay xuống ôm chị
chị ấy quay lại và nằm trong lòng tôi
tôi nhìn thấy khe ngực rồi, tôi đã nhìn thấy khe ngực rồi !!
Lúc ấy, nghĩ ra chị đã để lại toàn bộ quần áo trong buồng tắm
tức là trong chiếc áo của tôi... chị không còn gì che chắn nữa
tôi lại bắt đầu cuống...
và thậm chí bắt đầu run rẩy
Bởi tôi biết trong áo kia là chị ấy
Tôi cuống và thậm chí run lên
Phần - 7
Chị ấy: "Bạn rét à?" tôi lắc đầu
chị ấy: "bạn ôm mình tay có bị tê không?" tôi lại lắc đầu
chị ấy:" thế rốt cuộc là bạn bị làm sao thế?"
tôi cúi gằm xuống nói lí nhí: "Chị chẳng mặc gì..."
chị ấy cười và ôm tôi nói: "Chỉ hôm nay thôi... với mình, ôm mình, hôn mình đi..."
tôi nặng nề nói :"Em không phải là một thứ đồ vật để chị thế chân!"
nhưng tôi vẫn hôn chị
cái này gọi là mồm thì bảo không mà thân thể thì bảo có
nhưng cũng chỉ là hôn mà thôi
tôi không dám tiến xa hơn một bước...
cho dù ngực chị ấy ở ngay trước mặt tôi
cho dù tôi vô cùng muốn chạm vào, nhưng tôi cuối cùng vẫn không
tôi không có quyền, vào những thời điểm này, lợi dụng hoàn cảnh của chị ấy để...
chị ấy ngủ say trong lòng tôi, mà tôi thì cứ thao thức
tôi ngắm nhìn chị ấy ngủ
tôi thấy sự bình yên...
tôi chỉ nghĩ, vì sao một cô gái tuyệt thế này
mà lại có thằng người yêu muốn bỏ rơi
Buổi sáng là một trận tê bại
tay tôi đơ đứ đừ
đêm qua ôm chị ấy ngủ, tay bị đè tê liệt cả đêm
tôi nhìn, chị ấy vẫn còn say giấc
tôi cố chịu đựng cánh tay tê mỏi, không dám để chị ấy bị đánh thức
nhưng mà thật sự là... tay tôi tê hết chịu nổi rồi....
tay tôi run bần bật, thế là chị ấy tỉnh dậy
tôi vội vã giả vờ nhắm mắt đang ngủ
chị ấy tỉnh dậy, dùng tay vuốt ve gương mặt tôi
hôn lên trán tôi, tôi mở mắt và hôn lại chị
chị ấy dường như bị giật mình...
nhưng cũng không kháng cự tôi
vì thế chúng tôi nằm ôm chặt, hôn lên trán, hôn lên gò má, lên môi...
tôi hôn dần xuống cổ chị ấy
và đôi tay lặng lẽ đi từ eo lên...
trong đầu óc chỉ còn mỗi hình ảnh, chị ấy mặc chiếc áo màu be bó sát người
tôi để tay trên ngực chị ấy
và qua áo có thể cảm nhận hơi thở của chị
đầu óc tôi lại có hình ảnh, chị ấy ló đầu ra từ trong buồng tắm
những ngón tay chạm nhẹ
tôi hôn lên đôi tai: "Em có thể không?"
chị ấy gật đầu
và tay tôi chạm làn da mịn màng
bỗng dưng chị ấy cười phá lên: "Mình sợ buồn!"
tay tôi dừng lại
và rút ra khỏi áo
tôi: "Em xin lỗi, đáng lẽ em không nên như thế này"
chị ấy im lặng
Phần - 8
Đã từng ở trước mắt tôi, bầu ngực ấy
Nhưng tôi đã không dám chạm vào
Cho đến sau này khi tôi đã mất chị ấy
đó là cái điều làm tôi đau đớn nhất trong cuộc sống, cũng có thể nói là trong tuổi trẻ này của tôi
nếu như số phận cho tôi thêm một cơ hội nữa thôi
chắc chắn tôi sẽ nói với chị ấy rằng....
..............
Chúng tôi nằm yên bên nhau
Sáng muộn, cả hai đều đói
dậy rửa mặt đánh răng, trong phòng tắm lại thấy những quần áo lót treo trên cửa buồng kia
tôi nghĩ, đây không phải là giấc mơ, thế mà sao tôi ngu thế, cơ hội đã qua mất rồi.
bước ra, chị ấy ngồi trước máy tính, tôi vỗ vai nói, chị đi đánh răng đi
nghĩ ra chị ấy ko có bàn chải =.=
tôi chạy xuống tiệm tạp hoá tầng dưới mua bàn chải cho chị.
gọn gàng chỉnh chu xong, chúng tôi rất tự nhiên nắm tay nhau đi ăn sáng...
những ấn tượng khi đó của tôi vô cùng sâu sắc
nhớ rõ chị ấy gọi một suất bánh mì lát nướng dày phết sô cô la và thêm trứng, một tách trà đen nóng
tôi gọi bánh trứng rán kẹp cá hồi và cà phê đá
tôi ăn hết bánh trứng rất nhanh
chị ấy đưa tôi nốt miếng bánh mì ăn chưa hết: "Bạn có vẻ chưa no, chỗ này để cho bạn đấy!"
tôi nghĩ lẩn thẩn, thế này không phải là coi như hai đứa hôn gián tiếp ư?
rồi lại nghĩ, mình là một thằng rất ngu, tối qua không phải là đã từng hôn thật sao, giờ vẫn còn lưu luyến cả cái hôn gián tiếp =.=
Ăn xong, đi về ký túc xá của nữ...
hai chúng tôi dừng lại đứng trước cổng ký túc hồi lâu
nắm tay không muốn rời
vì sao mới ngày hôm qua còn là hai kẻ xa lạ
hôm nay đã như đôi tình nhân thế này nhỉ
chính tôi cũng thấy lạ lùng...
nhưng tôi cũng vẫn sẽ nói với chị ấy nỗi niềm của tôi
"Em rất thích chị, nhưng em biết chuyện của ngày hôm qua... chỉ là..." chị ấy cúi đầu
"chỉ là những gì em muốn an ủi chị, đó không phải là quan hệ nam nữ như những đôi tình nhân" chị ấy vẫn cúi gằm xuống
"em xin lỗi, đêm qua đáng lẽ em không nên lợi dụng hoàn cảnh, vào giây phút chị yếu đuối nhất..."chị ấy cúi gập đầu
"em..." chị ấy ngẩng đầu lên nhìn tôi, vội vã nắm lấy tay tôi thật chặt
"...em vẫn hy vọng chị sẽ nối thử lại với người yêu của chị, cứ thử xem có quay lại với nhau không"
"dù sao mối tình hai năm vẫn quý giá hơn là....chắc đầy những kỷ niệm của hai người" chị ấy mắt bắt đầu đỏ lên
tôi mới thấy tôi lại nói nhầm lời mất rồi
hai năm nay họ chỉ gặp nhau có mỗi hai lần, lấy đâu ra kỷ niệm nhỉ
"xin lỗi, em chỉ định bảo..." nước mắt chị ấy bắt đầu rơi...
tôi thấy buồn, không muốn rời chị ấy
"chỉ là vì em không muốn trở thành đồ vật thế thân cho anh ấy, mà em muốn được chị yêu em thật lòng cơ..."
chị ấy ôm tôi: "xin lỗi, trong lòng mình giờ đây đang rất hỗn loạn..."
chị ấy: "nhưng, vì sao vào những lúc mình đau buồn nhất, thì lại là bạn ở bên an ủi mình, chứ không phải là anh người yêu hai năm kia"
chị ấy: "mình không muốn chỉ là đêm qua mà thôi..."
tôi: "em sẽ ở bên chị mãi mãi"
và chúng tôi yêu nhau suốt nửa năm
cho đến một ngày...
Phần - 9
Yêu chị ấy nửa năm, thời gian đó vô cùng hạnh phúc
chúng tôi qua mùa giáng sinh đầu tiên bên nhau
ăn cơm vào FRIDAY
nhưng đó cũng là Giáng sinh cuối cùng của chúng tôi...
chúng tôi cùng nhau đón năm mới lần đầu tiên
tại chính nơi chúng tôi quen nhau lần đầu
đảo Kỳ Kim bắn pháo hoa
cũng lại là lần đón năm mới sau cùng
chị ấy, người yêu hơn tôi một tuổi, đã dạy tôi rất nhiều điều trong cuộc sống
chia sẻ rất nhiều kinh nghiệm sống với tôi
chị ấy là một người con gái tốt
tôi đã trân trọng từng giây khắc chúng tôi ở bên nhau
vì tôi biết rõ, có thể một ngày nào đó, có thể sẽ...
Khi đó là cuối tháng Một học kỳ một kết thúc... mọi người chuẩn bị thi cuối học kỳ.